"Chiếc váy cưới năm xưa tôi từng mặc - Quà cưới ý nghĩa từ mẹ chồng cũ"
Tôi rất biết ơn vì vẫn có thể gọi hai tiếng "mẹ chồng". Trong khi nhiều người cảm thấy ác cảm, tôi lại thấy thân thương. Khi con còn nhỏ, tôi đã phải đưa tang chồng và nhớ rõ lời ai đó nói rằng "xong đám thì dọn đồ mà về". Hôn nhân chỉ kéo dài 14 tháng, nhưng tôi vẫn ở lại không phải vì vật chất hay trách nhiệm, mà vì tình nghĩa với gia đình chồng. Tôi thương họ và họ cũng thương tôi. Đặc biệt là mẹ chồng, người đã mua chiếc áo cưới cho tôi và vẫn chưa trả hết nợ.
Bà thường kể về ước mơ có chiếc áo dài cưới riêng cho con gái, để truyền lại cho thế hệ sau. Mặc dù mơ ước không thành hiện thực, bà quyết tâm "phục thù" qua con dâu, và tôi may mắn là người đó. Tôi chỉ cần thuê váy, nhưng bà nhất quyết mua cho tôi, mặc dù rất đắt. Ban đầu, tôi nghĩ bà hơi xa xỉ, nhưng khi mặc chiếc váy cưới riêng, tôi cảm thấy tự hào và rạng rỡ. Tôi đã đặt làm một hộp đẹp để giữ váy và dự định tặng cho con gái sau này. Bà rất xúc động, nói rằng khi con tôi khoác váy, nó sẽ cảm nhận được tình yêu và sự gắn kết của gia đình. Mỗi tháng, bà đều dành 700 nghìn từ lương hưu để trả góp cho chiếc váy.
Cuộc hôn nhân của tôi chấm dứt trong đau khổ khi tiền trả vẫn chưa hết. Mẹ chồng vẫn lặng lẽ trả tiền hàng tháng, trong khi tôi không dám mở tủ chứa chiếc váy cưới - niềm tự hào giờ trở thành nỗi đau. Khi tôi ôm con rời nhà chồng, chiếc váy lại làm tổn thương cả tôi và mẹ chồng, bà mâu thuẫn giữa việc không muốn để tôi mang chiếc váy đi và trách tôi quên chồng. Sau đó, tôi bỏ vào Nam, xây dựng cuộc sống mới và nuôi con, không liên lạc với bà suốt 7 năm. Tôi nghĩ nếu gặp bà, chỉ giật mình tự hỏi "bà đã từng là mẹ chồng của mình" rồi thôi.
Khi về nhà và thấy bà ngồi chơi với cháu, tôi không khỏi xúc động. Nhìn bà đã bạc tóc và ốm yếu, tôi cảm thấy đau lòng, vì bà luôn là người mẹ thứ hai mà tôi quý mến. Cháu tôi không nhận ra bà nội, vô tư nói rằng sắp có bố. Bà đến không chỉ để thăm mà còn mang theo món quà - chiếc váy cưới năm xưa bà tặng tôi. Tôi bất ngờ và sợ hãi, nghĩ bà sẽ tức giận vì tôi tái giá, nhưng bà lại nhẹ nhàng nói: "Mẹ tặng con chiếc váy không phải để con nhớ chồng cũ, mà để con biết rằng con vẫn là con dâu ngoan của mẹ."
Tôi chỉ biết khóc, không nói được gì. Dù đã lớn tuổi và sắp cưới lần thứ hai, tôi vẫn cảm thấy ích kỷ với mẹ như khi mới về làm dâu. Tôi muốn trả ơn và hối lỗi vì 7 năm qua không liên lạc, khiến con quên đi nhà nội. Tôi phải làm gì để đền đáp ân nghĩa này?


Source: https://afamily.vn/tam-su/qua-cuoi-cua-me-chong-cu-danh-cho-toi-la-chiec-vay-cuoi-nam-xua-toi-mac-2015010711085286.chn